Chương 1: Nhiệm vụ đầu tiên

Giới thiệu:

Cô là Rostat Via là tiểu thư của một gia tộc nhỏ nhưng không có được tình thương từ cha, mẹ cô thì mất sớm. Còn người anh thì luôn chửi rủa cô là đồ vô dụng. Cô luôn cố gắng sống một cách ảm đạm trong suốt 18 năm trời.

Cha còn cấm cô không được bước ra ngoài trừ khi được ông cho phép.

Nhưng chúa đã không lấy đi tất cả của cô, sinh ra cô đã rất xinh đẹp, nước da trắng sáng, khuôn mặt nhỏ nhắn. Lớn lên cô càng trở nên xinh đẹp như một đoá hoa nhưng trông cô luôn u sầu. Cô có được ba vòng hoàn hảo, ngực và mông cô rất lớn khiên người đàn ông nào nhìn vào đều nổi cơn thú tính.

=============================

Cốc...cốc...cốc

"Tiểu thư à! Cô chưa dậy sao". Bà giúp việc liền đẩy cửa bước vào thì nhìn thấy cô đang chải tóc. Với một mái tóc bạch kim dài óng mượt cùng với gương mặt xinh đẹp khiến cho bà luôn ghen ghét.

Cô liền cất giọng lên: "Có chuyện gì không bà?".

Người giúp việc tỏ vẻ lạnh lùng: "Ngài Rostat Kiltans kêu cô đến phòng làm việc của ngài ấy".

Via bất ngờ vì đây là lần đầu cô được cha gọi đến. Cô từng nghĩ rằng cha đã quên mất người con gái này rồi. Nhưng hiện giờ trong lòng cô luôn có chút bất an.

Trên đường đi đến phòng làm việc của cha mình, cô luôn có cảm giác lo lắng không tự tin bước đi.

Đến trước cửa cô lấy dũng khí gõ cửa thật mạnh: "Cha con đến rồi. Con vào được chứ?".

Một thời gian không thấy phản ứng cô liền tự ý mở cửa thì thấy người cha đang xem sổ sách rồi ngước lên nhìn cô : "Đến rồi à. Ngồi đi!"

"Cha gọi con có chuyện gì vậy?"

Ông không quan tâm cô chỉ nhìn vào đống sổ sách và mệt mỏi nói: "Ta có chuyện cần con giúp. Ta cần con đưa tấm thư này cho 1 người. Ta đã chuẩn bị xe ngựa mai có thể xuất phát".

Trong lòng cô thực sự rất nặng nề vì cha chưa hề hỏi ý kiến của cô mà đã tự quyết định. Dù sao cô cũng chỉ có thể tuyệt đối tuân theo: " D...ạ".

Bước ra khỏi phòng làm việc của cha, trong lòng cô có hàng ngàn câu hỏi.

Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì có một người đàn ông lên tiếng:

"Này đồ vô dụng, cha gọi mày đến đó làm gì? Kẻ như mày cha gọi đến thì làm được việc gì chứ? ".

Đó chính là anh trai ruột của cô Rostat Riuos, người mà luôn trêu trọc và bắt nạt cô. Hắn chỉ lớn hơn cô có 4 tuổi. Hắn có một gương mặt rất gian xảo, chỉ cao hơn cô một chút. Hắn là người chỉ biết ăn chơi, luôn kiêu ngạo trước mặt cô .

Cô lạnh lùng đáp:" Đó không phải là chuyện của anh, xin anh đừng làm phiền tôi".

Hắn thực sự trở lên tức giận: "Mày vẫn còn không chịu nghe lời tao sao? Mày phải biết rằng tao sẽ là chủ nhân của căn nhà này và cũng sẽ trở thành chủ nhân của mày" gương mặt hắn thoả mãn cười khoái lên cùng với giọng điệu hống hách.

Cô thực sự rất khinh bỉ hắn, nhìn hắn thôi cũng thấy cô buồn nôn. Cô lấy can đảm chạy thật nhanh về phía trước. Giờ cô chỉ muốn thoát khỏi hắn.

Thấy vậy hắn nhăn nhó tức giận hét lớn: "Rồi mày sẽ phải quỳ dưới chân tao mà thôi!"

Nước mắt đã lăn dài trên má, cô cảm thấy buồn nôn khi phải chạm mặt hắn. Cô luôn hỏi liệu hắn có phải anh trai ruột của cô không nữa.

*************