Chương 1: Cây vạn tuế nở hoa

1.

Từ sau khi bị trừng phạt trở thành chó của Từ Cảnh, ta phát hiện hắn có người trong lòng.

Hắn bảo vệ đối phương cũng rất kỹ, luôn chỉ có tự mình một người lái xe đi gặp cô ấy, ngay cả trợ lý cũng không cho theo cùng.

Lúc hắn đi gặp cô, trên ghế phụ sau xe luôn có một bó hướng dương lùn.

Lúc đi mang theo hoa, lúc về vẫn còn nguyên trên xe.

Ha ha ha ha, bá tổng cũng có lúc không dám tặng hoa cho người ta.

Ta cùng hệ thống vừa buôn dưa lê vừa cười nhạo hắn.

Từ cảnh nhìn không hiểu tiếng chó cười, còn cho rằng ta lòng đầy hoan hỉ ngồi chờ hắn về, còn mua cho ta rất nhiều món đồ chơi.

Mami của bá tổng không nhịn nỗi nữa, lén mời thám tử tư đi điều tra cô nương nhà ai có thể làm cho cây vạn tuế nở hoa.

Đây là lần đầu tiên ta thấy Từ Cảnh phát hỏa lớn như vậy.

Hắn đem tư liệu nện lên trước mặt mẹ hắn, lời lẽ chính nghĩa: “Phạm tội xâm hại quyền riêng tư của người khác, phạm tội điều tra nơi ở của người khác, nghiêm trọng có thể ngồi tù ba năm có thời hạn hoặc tạm giam ngắn hạn.”

Mami hắn bĩu môi: “Con đừng đe dọa mẹ. Mẹ đã đọc luật kỹ rồi, cái này cùng lắm là hành vi dân sự mà thôi, không cần phải đề cập đến phạm tội.”

Ánh sáng pháp luật khai sáng tri thức bá tổng, khiến cho ta câm nín.

Không hổ là mami của bá tổng, ngày đó bà ấy mạnh mẽ lặp đi lặp lại phát tín hiệu cho con trai: “Dũng cảm dũng cảm dũng cảm lên bạn nhỏ của ta!” Đồng thời còn móc ra khăn lụa vui sướиɠ vẫy tay cổ vũ nồng nhiệt.

Ta nhìn sang bá tổng, bá tổng nhìn sang ta.

Hắn đột nhiên một phen bế ta lên: “Đi! Đưa con đi gặp mama của con nhé.”

Ta: ? Ngươi thật đúng là bị cổ vũ à?

Hắn sục sôi ý chí chiến đấu lấy ra chiếc Mayback đã chuẩn bị trước, sau đó oanh liệt bị kẹt xe trên đường cao tốc vào giờ tan tầm.

Vào đến Đại học A, Từ Cảnh đem xe dừng ở con đường, bên cạnh là một cánh đồng tràn đầy những cây ngô đong đưa trong gió.

Cuối cùng gương mặt hắn phát ra ánh sáng ôn như, nhẹ nhàng nói: “Đợi thêm một chút nữa, cô ấy sắp tan học rồi.”

Ta cùng hắn cùng nhau nhìn chằm chằm con đường kia. Trên đường đều là học sinh, ta nhìn đến hoa cả mắt đành phải chuyển sự chú ý theo tầm mắt của hắn.

Chỉ một lát sau, một nữ sinh mặc váy màu trắng cúi đầu đi ngang qua. Cô ấy cắm tai nghe, nhìn thấy siêu xe liền ngẩng đầu lên nhìn một cái.

Một thoáng nhìn nhau, lỗ tai Từ Cảnh đỏ lên, bang một cái cấp tốc ấn nút đóng lại cửa sổ xe.

Sau một lúc lâu, hắn dùng chất giọng của thiếu niên đang mộng hoài xuân nói với ta: “Đây là mami của con, có phải rất xinh đẹp hay không?”

Ta: ?

Ta rất là chấn động, nữ sinh vừa mới đi ngang qua không phải là thân thể của ta sao? Chính xác mà nói, là thân thể mà hệ thống tạm thời quản lý thay ta.

Từ Cảnh, ngươi đừng có loạn chỉ bối phận.

Sau khi theo Từ Cảnh từ Đại học A trở về, ta hốt hoảng chờ hệ thống quay lại.

Hệ thống đem video trên mạng ném cho ta: “Hôm nay ta thấy ngươi, ngươi đến trường học làm cái gì?”

“Bồi Từ Cảnh đi gặp người trong lòng hắn.” Ta sâu kín nói: “Ý tứ chính là gặp ngươi, không phải, là gặp ta.”

Hệ thống: ?

Ta nghĩ lại: “Cũng có khả năng, hắn coi trọng chính là ngươi đang khoác thân xác của ta.”

Không phải ta nói, hệ thống có chút mị cốt trên người. Nó ở trong thân thể ta, liền tự nhiên mang đến một cỗ thiên thành vũ mị, so với tự bản thân ta còn đẹp hơn rất nhiều.

Hệ thống run rẩy.

Đêm đó, nó sợ tới mức hút thuốc lá mạng suốt cả đêm. Trong đầu ta cũng khói thuốc mù mịt.