Chương 1

Hà Nội, tháng 3 năm 2018

--------------------------

6h30 phút sáng.

... When i was young i listened to the radio, waiting for may favourite songs....

Lời bài hát Yesterday Once More vang lên, cũng chính là tiếng chuông báo thức. Tôi nhoài người bò dậy, vươn tay ra bàn, tắt cái phụt!

- Anh sắp phải về rồi em ạ!

Cô em ghì chặt cổ tôi hơn, kéo xuống, chúi đầu vào cổ tôi, rồi vào nách. Hít lấy hít để.

Không hiểu nách tôi có mùi gì mà em nó thích ngửi đến vậy. Lần nào gặp nhau cũng ra sức hít hít. Xong còn bảo lần sau đến thì anh mang cho em một chai sữa tắm hay nước hoa giống anh. Em thích mùi này.

Em nó dần luồn tay xuống phía dưới, tóm ngay được con chim của tôi. Ôi! Giờ tôi mới giật mình nhận ra, cả đêm qua mình đã ngủ với "người lạ" trong trạng thái không mảnh vải che thân, và em nó thì cũng vậy!

Bằng những động tác quen thuộc, vuốt vuốt, xoa xoa, day day của em nó, thằng cu em tôi đã thức hẳn dậy. Nó vươn mình mạnh mẽ, cường tráng. Tôi khom người lại để thằng cu em thoát khỏi bàn tay của em nó.

- Ơ kìa em. Anh sắp phải đi rồi. Với tối qua mình làm rồi hây.

- Chả ai như anh! Đi đêm mà làm có 1 nháy

Em nó nói với vẻ đầy dỗi hờn, xong cũng buông tay thật, quay ra phía kia, nằm khom người

Ôi! Thật là vãi mứt! Đi đá phò mà cũng bị dỗi chỉ vì làm có 1 nháy nữa. Đời checker thật cực! Thế là tôi phải tiếp cận từ sau lưng em nó, hình thành tư thế úp thìa. Một tay sờ lên tóc em. Một tay nắn bưởi. Cậu nhỏ thì đang lần mò tìm đường gặp cô bé.

Chơi trần. Không đeo bao. Vài chục lần gặp nhau. Chúng tôi chưa hề đeo bao.

Chap 1: Ấn tượng lần đầu

Tôi gặp em lần đầu vào tầm đầu Tháng 12/2017. Đọc Review quá tốt trên một diễn đàn về gái gọi, tôi quyết định set lịch gặp.

Đó là vào ngày 05/12, một ngày mưa phùn gió lạnh lạnh, chim cò cứ gọi là sun hết cmn vào. Thuê phòng, nhắn địa điểm, tắm một cái cho thơm tho, lên giường nằm cho ráo nước, bật kênh music lên nằm nghe, ... và đợi.

10p. 20p. 30 trôi qua. Vẫn chưa thấy gõ cửa. Tôi cảm thấy thật thấy vọng khi tin vào bọn seeding trên diễn đàn. Tự nhủ Ngu quá tôi ơi

45p sau. Có tin em nhắn lại, bảo anh đẹp trai đợi em tý nhé, em đang có việc chút, tẹo em đến em phục vụ anh chu đáo.

Vãi cứt! Đến lúc này thì tôi đã thất vọng toàn tập. Đã mặc lại sẵn quần áo định bỏ về rồi. Hủy kèo luôn. Đéo check choác gì nữa. Và đúng khi tôi mở cửa ra về thì em cũng gõ cửa cạch cạch vào phòng. Bốn con mắt nhìn nhau sửng sốt. Thật khó tin là có sự trùng hợp đến như vậy. Tôi ko biết em nó đến. Em nó cũng chẳng biết tôi chuẩn bị về. Nhìn ánh mắt hiền dịu dàng đến khó tả ấy, lòng tôi trùng xuống. Kéo tay em vào, đóng cửa. Ừ thì check! Kỳ thực lúc đó, tôi đã quên mất mẹ lý trí và cái suy nghĩ cách đó 5 phút. Tại em quá xinh đẹp, quá hiền dịu. Tôi không lý giải được tại sao ngay lúc ấy, tôi có cảm giác em có gì đó giống giống người yêu cũ của tôi. Tóc dài đen mượt, mắt hiền hiền ướŧ áŧ, môi hồng xinh xinh.

Tôi kéo em vào giường, trách nhẹ, đậu xanh sao em bắt anh đợi lâu thế, cả tiếng lận, em có biết anh mong em đến từng nào không, ui cha xinh gái thế này bảo sao khó hẹn, bla bla đại khái hết sức nâng niu tình cảm.

Tôi bắt đầu luồn tay vào ngực, bóp bóp xoa xoa; trong lúc đó em cũng luôn mồm giải thích xin lỗi, tay thì cởi từng cái áo to áo nhỏ, quần ngoài quần trong của em, xong đến của tôi. Chưa đầy 2 phút, 2 thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng quằn quại nhau trên giường, dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo của khách sạn XXX. Giữa mùa đông thế này, nằm ôm nhau công nhận là ấm...

Thật ra cái quy trình kia đi đá phò ông nào chả thế. Xong đến cả đoạn xoạc nữa, tôi cũng chẳng định kể nhiều. Cũng chỉ từ tư thế truyền thống, sang doggy, úp thìa, cưỡi ngựa, rồi out mà thôi. Nhưng đặc biệt, ngay lần đầu tiên gặp nhau đó, tôi đã chơi nhân trần. Cảm xúc lên cao quá khiến tôi quên mẹ mất việc đeo bao. Còn phía em, tôi cũng không hiểu tại sao em lại quên nữa. Việc này lẽ ra phải thành phản xạ với một người làm nghề cave. Thế đéo nào em lại quên

Chả là lúc quần quại nhau trên giường, chắc tại ấm quá, cậu nhỏ của tôi (gọi là cậu nhỏ thôi chứ thực ra nó to vãi chưởng luôn ý) nó tiếp cận cô bé của em (gọi là cô bé là đúng vì nó rất khít) từ lúc nào chẳng biết. Rồi nó chui tọt mẹ vào hang. Đến lúc cả hai nhận ra là quên đeo bao thì phê quá sức rồi. Em nó vừa rên vừa bào:

- Ư ư ư ư... rút ra đeo bao đi anh... ư ư...đi anh ứ ư á a a á á á á a....

Tôi thì không cưỡng được. Làm checker cũng có thâm niên rồi. Chưa khi nào tôi phê tận óc như vậy. Đánh liều hưởng thụ phát :3 :3

Em nó vừa rên vừa dặn đi dặn lại xuất ra ngoài anh nhé, không được xuất trong đâu. Và khi tôi phọt vào thật sâu thật sâu trong em, đến khi không còn giọt nào trong chim nữa, tôi vẫn giữ chim trong :lol: em, những giọt tϊиɧ ŧяùиɠ bắt đầu tràn qua kẽ bướm, rớt xuống dưới cái khăn lót sẵn trên ga giường, em cứ hậm hực mắng tôi bảo anh liều thế, đã chơi trần rồi, dặn là xuất ra ngoài rồi, còn cố tình,... bla bla.... Tôi đại khái xong việc rồi cũng thấy mình ngu quá, nhưng kệ. Vừa phê vừa ôm em đang còn ấm nóng hôi hổi, tôi chẳng nghĩ ngỡi gì nhiều. Tôi bế xốc em lên cùng vào bồn tắm.

Những tia nước rỉ xuống bầu ngực em, xuống eo rồi xuống bướm. Những sợi lông bướm ép thành nếp nhìn kí©h thí©ɧ vồn. Tôi lại ôm em, chặt dần chặt dần. Tôi không lý giải được tại sao cảm giác và hành động của tôi khi ấy, nó giống như với người yêu cũ của tôi vậy.

Lau khô người, mặc quần trong áo trong. cả hai lại lên giường nằm ôm nhau.

Em rúc vào nách tôi, nằm ngoan như một con mèo.

- Chết đấy. Cứ đi chơi không đeo bao vầy bệnh tật thì sao. Lần sau em không cho nữa đâu đấy!

Tôi cũng ờ ờ cạc cạc vậy chứ cũng chả biết nói gì. Nói ra sợ lại nói ngu. Cũng chả biết tôi có gặp lại em không. Sự nghiệp đi check, tôi chưa gặp em nào đến 2 lần cả, kể cả service có khủng đến cỡ nào. Dù gì thì :lol: lạ vẫn bằng tạ :lol: quen mà. Tôi cứ vận dụng đúng như lời các cụ ta đã dạy thôi.

- Nãy anh làm em sướиɠ quá. Đi chơi nhiều khách họ thô thiển bệnh hoạn lắm. Anh nhẹ nhàng thế em thấy rất thích hihi

Tôi chả biết có phải không, check phò lần nào tôi chả nhẹ nhàng thế. Chỉ khác cái là có đeo bao thôi. Có lẽ chính việc không đeo bao đã khiến cả hai có cảm giác phê như thế. Đây là làʍ t̠ìиɦ thật sự!

- Nách anh có mùi gì ý. Cứ thơm thơm

Nói xong em hít lấy hít để khiến tôi nhột quá, khép nách lại, đẩy em ra, nhưng em đã ghì tay tôi lại, rúc vào ngửi tiếp. Đm bệnh hoạn vcđ!

Như lẽ thường, sau khi xoạc xong, trả tiền là cave sẽ xin phép đi luôn. Tôi không hiểu tại sao em này lại mặt dầy đến thế. Nó cứ nằm ôm tôi. Tôi đã ái ngại, định bảo anh em mình chia tay đi, hôm khác gặp sau, nhưng thấy em nằm trong vòng tay tôi ngủ ngon lành, tôi thật không nỡ. Tặc lưỡi, ờ thì đằng nào giờ ra ngoài cũng lạnh, nằm thêm tẹo nữa vậy.

Cái tẹo nữa của tôi nó hết luôn cả 1 buổi chiều! Tôi để ý thấy em cũng có điện thoại tinh tinh suốt nhưng nó không đọc tin nhắn cũng chẳng nghe hay mở lên xem. Cứ nằm ôm tôi ngủ, bảo ôm anh vầy thích thật đấy. Tôi khẽ cười nhẹ nhẹ, tự thấy mình đẹp trai và tràn đầy nam tính, ít ra là về mặt sinh lý!

Em bảo, số mà anh nhắn là số má mì giữ. Anh nhắn hẹn lịch với má mì rồi má mì mới nhắn lại cho em.

À! Hóa ra là thế! Vậy mà trước nay tôi cứ tưởng mình nhắn tin là trựcc tiếp với phò, nhiều khi còn đong đưa rõ tình cảm nữa chứ. Hóa ra đằng sau đấy lại có khi là thằng đàn ông mà người ta vẫn gọi là bố mì hay bánh mì gì đó.

- Vậy em cho anh SĐT của em đi. Nếu không gọi được số kia anh gọi trực tiếp cho em luôn.

Vậy là chúng tôi trao đổi số điện thoại.

Em có lẽ thuộc loại hàng VIP sao ấy, lúc xoạc tôi xong, em nhắn cho bánh mì bảo đau bụng không làm nữa. Thế là em nó ở với tôi cả chiều.

Em tên Ngọc, quê Yên Bái, bảo tôi sinh năm 92 tôi cũng biết thế. Nghệ danh là Hoàng Ánh. Đi làm được 2 tháng. Giá 250k 1 shot tàu nhanh. Tôi thật sự sốc! Nhìn em cũng không còn trẻ, nhưng rất xinh, phục vụ thì ok thế này. Tôi cứ ngỡ vừa xoạc phò 1 triệu. Nếu hôm đó phải bỏ ra 1 triệu, tôi cũng hài lòng.

Ok, Hoàng Ánh! Một con phò hứa hẹn nhiều điều đặc biệt.