Chương 1

Đó là 1 ngày nắng như đổ lửa của tháng 7…

-Anh! Mình chia tay đi anh.

Cô gái nói với chàng trai đối diện.

-Em…em nói cái gì thế? Sao lại chia tay. Chàng trai nhanh tay nắm lấy tay cô gái, cuống cuồng hỏi.

-Vì…chúng mình không hợp nhau anh à, em nghĩ ta nên dừng lại ở đây thôi! Cô gái lùi lại, vùng vằng thoát khỏi tay bạn trai, nói rõ từng chữ.

-Không, anh không tin. Chàng hốt hoảng nhảy dựng lên muốn chồm về phía cô gái nhưng bị cô tránh được.

-Tại..tại..sao? Nói cho anh biết đi Linh.

Thân xác vô lực như sắp đổ xuống, chàng trai thất thểu nhìn cô gái, gương mặt 1 mảng thê lương thấy rõ. Cô chỉ cười nhạt:

-Em đã nói rồi, ta không hợp nhau, nên đường ai lấy đi, anh sau này đừng làm phiền em…à đừng làm phiền tôi nữa.

-Xin em, xin em hãy cho anh 1 cơ hội, dù anh không biết mình sai ở đâu nhưng anh cũng muốn được thêm cơ hội nữa để yêu em, được không Linh.

Chàng trai gào lên khiến người đi đường chú ý.

-Không…

“Bộp! Bộp!”.

-Diễn sâu vcl, y như phim mày nhỉ.

Tôi gật đầu nói với thằng bạn bên cạnh, vỗ tay theo kiểu like a Kim Jong Un.

-Ờ, tao mà là đạo diễn, có phải hiến cái thân nay cũng phải cho bằng được 2 đứa này vào Hollywood.

Thằng Lộc đầu gật gù.

Tôi nhìn nó cười đầy khinh bỉ, cái thằng lỗ ass thâm nhà mày chó nó mới thèm cᏂị©Ꮒ.

-Bọn này cũng ngu, nhà nghỉ to lù lù bên kia đường kia mà không thèm vào, vào đấy điều hòa mát thật lực chả thích hơn đứng nắng ngoài này.

-Mày nói chí phải, lúc ý thì chia tay chia trym, chia thế nào thì chia.

-Thôi kệ xác chúng nó, vào đi không muộn cmnr.

Tôi quay người đi trước.

Hè, nhà trường bắt học sinh vẫn phải đi học, tôi cũng không ngoại lệ, vả lại hết hè này là tôi bước vào năm học cuối cấp rồi. Như bao học sinh khác đang ngồi trong kia, tôi và thằng Lộc cùng bước vào…quán net. Số là chiều nay không có lịch nhưng tôi vẫn nói dối là đi học môn này môn kia. Học thì học nhưng đam mê thì không thể dừng lại.

Đệt, quán đông vãi. Qua 1-6 từ lâu rồi còn đâu, sao các cháu thiếu nhi hôm nay lại đi chơi nhiều thế, chiếm gần hết dàn máy ngon. Mấy máy kia thì được các ông anh xăm trổ hay coi đây là ngôi nhà thứ 2 của mình đặt mông ngồi từ éo bao giờ, 2 hay 3 ngày tôi cũng chẳng biết nữa.

Do thời gian “đi học” có hạn nên 2 đứa tôi đàng ngậm ngùi ngồi xuống dàn máy cũ bên cạnh. Cái gì cũng cũ: ghế cũ, màn hình cũ cấu hình nhỏ hơn màn hình mới, bàn phím cũ, chuột cũ, riêng thân máy tôi không thấy vì bị đóng lại trong tủ rồi, chỉ chìa cái nút bấm nhỏ ra cho khách khởi động máy.

Đúng là máy cũ có khác, chậm rì rì mãi mới lên hình. Đăng nhập vào game, 2 thằng tạo room đánh…thường luôn.

Đang combat ầm ầm, combo các chưởng như faker, mồm chửi thằng óc chó óc vật liên tục thì 1 mùi hương nước hoa con gái theo chiều quạt thổi truyền vào mũi tôi. Theo con trym mách bảo, tôi ngển cổ lên nhìn xem là ai. À…là con bé.

Con bé cũng như 2 đứa tôi, cũng là khách quen ở đây, chiều nào tôi ra cũng thấy con bé, sáng thì không thấy mặt mũi, hình như lịch chơi con bé chỉ chơi vào buổi chiều thì phải. Gọi là “con bé” vì mặt nó nhìn khá non nhưng vẫn có nét xinh xắn đáng yêu, tôi và thằng bạn nhận xét như vậy. Có chi là…bàn tọa con bé này khá lớn, lại còn căng mẩy sau lớp quần mỏng manh như kiểu quần tất bọn con gái hay mặc (tôi chả biết phải gọi tên cái quần ý thế nào cho phải) nên không xác định được tuổi của con bé. Ngoài ra tồi còn biết nó tên Lam (tự hỏi sao bố mẹ nó không đặt hẳn là Nam đi, Nguyễn Thị Nam Trần Thị Nam, người gọi người nghe cũng phải gật gù khen hay), giới tính nữ, hết. Nhà ở đâu, học trường nào thì chịu, giống như người đi ngoài chợ ấy, ai mà biết nhà nhau cho được.

Nói đi cũng phải nói lại, cái bàn tọa của con bé khiến tôi không biết bao lần xao xuyến khi nhìn vào nó. Mà cái tính soi gái của tôi khá là khác người, tôi thích soi..mông hơn là ngực…

Dạo gần đây không thấy nó qua chơi, hôm nay tự dưng xuất hiện, không những thế còn mang theo thằng con trai theo. Thằng này nhìn cũng bình thường, nhìn cặp kính cận của nó là hiểu nó là người “ham học” trên game rồi.

Quen mặt rồi nên cũng không nhìn nhiều, 1 phần là do ái ngại con bé là con gái, nhìn lâu không được tự nhiên cho lắm, tôi tiếp dục dánh mặt vào màn hình tiếp tục combat nhưng ánh mắt vẫn liếc liếc để ý mọi cử động của con bé, nhất là cái bàn tọa kia. Dàn mới hết máy rồi nên con bé với thằng con trai kia cũng giống như tôi, chấp nhận ngồi máy đểu.

Thằng đó ngồi cạnh tôi, con bé thì ngồi cạnh thằng kia thành ra nó là đứa chia cách tôi và con bé, đúng hơn là chia cách tôi với cái bàn tọa mê người kia.

“Máy nàng ở cạnh máy tôi

Cách nhau 1 thằng dở hơi điên khùng..”

Trong những đứa con gái mà tôi đã từng gặp qua trong quán net thì con bé là người đặc biệt nhất, nó khác mấy con hay ra quán chỉ để lướt face hoặc xem các bộ phim Hàn vớ vẩn, con bé chơi LoL giống tôi. Những thằng đã từng ngồi gần con bé bảo nó trình vàng gì gì đó, cụ thể là vàng nổi hay vàng lỏng thì tôi không rõ. Nhưng vậy cũng đủ để ăn đứt thằng đang còn loay hoay trong biển bạc đồng xanh như tôi.

Còn thằng này chơi cái gì thì xin chịu, nhìn cặp kính to và đôi măt mở theo láo khi nhìn màn hình máy tính của nó là tôi biết nó là cao thủ Hứng bia hoặc là game thay quần áo cho công chúa rồi. Khỉ thật, thằng biếи ŧɦái.

Tôi thầm rủa trong lòng. Không lâu sau, chúng tôi xong trận, còn thừa thời gian nên quyêt định cᏂị©Ꮒ thêm trận nữa. Quay sang thấy thằng ngồi cạnh đang đờ mắt ra chơi CF, con bé thì cũng đang đợi trận.

-Chấp thuận kìa mày.

Thằng Lộc huých vai tôi.

-Ờ ờ.

Tôi vội vàng quay đi.

Phần chọn tướng, tôi pick luôn và ngay con yasuo…tập đánh như Vusuo QTV, thằng Lộc cᏂị©Ꮒ Lee đi rừng.

Trận nay căng thẳng vl, hơn cả trận vừa nãy. Má nó, con AD Jinx bên kia bắn như tool, thế méo nào khuất tầm nhìn nhưng nó vẫn unti trúng, rừng xuống gank chưa tới nơi thì nó rút cmnr, lần nào cũng vậy. Thằng Lộc chửi liên mồm, tôi tức chả kém, đánh thường có thua tôi cũng không tiếc nhưng con Jinx nó chơi như tool thế này thì ai chịu được, éo ai muốn chơi với bọn bẩn bựa này. Không nhịn được liền chat tổng:

-“Mày dùng tool hả lép?”

-“Dùng cmm ý, đã ngu thì ngậm kẹc mà nghe”. Nó trả lời ngay lập tức.

Team nó được thế chửi thêm vào làm tôi ức đến lộn ruột muốn afk cho rồi. Đm, dùng tool mà không chịu nhận.

Chả còn tâm trí đâu nữa, tôi kệ mẹ nhân vật đứng trong nhà chính, lên mạng mở nhạc lên nghe. Bỗng nhiên sực nhớn đến cái bàn tọa mình hằng mong ước đang ngồi gần, thế là tôi liếc liếc mắt sang nhìn luôn, không chơi game thì soi hàng cũng ôkê đấy. Phiêu bồn theo điệu Nostop, tôi đánh mắt về phía con bé. Đầu tiên là bộ mông săn chắc kia, ôi chao, muốn 1 lần được chạm vào nó quá. Quét măt từ dưới lên.

Ồ! Đang chơi rất hăng say, Jinx cơ đấy, cũng xanh xao ra phết. À mà tên ingame trông có vẻ quen quen. Á đù, sao con Lee vừa bị con bé gϊếŧ tôi cũng thấy quen mắt nhỉ? Lạ thật.

Nhìn lại màn hình thằng Lộc, tôi ngớ người luôn, cái kiểu động tác chêt này, người gϊếŧ này, địa điểm này, tất cả đều y hệ xảy ra ở máy con bé mà tôi vừa nhìn. Lập tức vào lại, soi tên thằng AD bên kia, chuẩn không phải chỉnh, đúng như tôi suy đoán. Con bé kia soi máy tôi. Hóa ra là thế, thảo nào thằng AD bên kia phán đoán hay thật.

Trước đó phải kể đến cơ duyên xảo hợp “giữa cái dòng đời tấp nập, ta vô tình đâm phầm phập vào nhau…trong game” , đang đâu lại là đối thủ của nhau. Nhưng hành động soi máy của con bé thế này là không ổn, để nhiều nó quen hơi đi soi người khác thì chết.

Tôi giả vờ tiếp tục đánh, tôi biết là con bé đang nhìn qua hướng này. Hơi chếch cái màn hình về phía thằng Lộc, đủ để con bé không nhìn thấy. Tôi gõ gõ vài chữ rồi lại quay màn hình về chỗ cũ.

Đây rồi, đây rồi, con bé đang nhìn lén, tôi ấn chuyển Tab cmnr. Con bé chắc đã nhìn thấy liền quay mặt đi mãi không dám nhìn về phía này nữa. Vâng, trên màn hình của tôi lúc này đang chiếu 1 pha combat quá ảo diệu, 1 chị da trắng đi lẻ bị 4 anh da đen bắt gặp, thế là 1 trận 1 chọi 4 đã diễn ra vô cùng ác liệt, 4 anh “xinzhao” đang thông tới tấp vào người chị.

-Đệt mợ mày mở sεメ hả D.

Tiếng anh chủ quán eo éo đằng sau, đây là do dàn máy mới và máy chủ ở sau dàn máy mới nên anh chủ có thể thấy hết.

-Đâu anh, em đang xem đấu võ mà anh.

-Mày cứ liệu.

Tôi cười xòa với anh chủ.

Đánh thêm lúc nữa thì xong, tôi và thằng Lộc quyết định ra về, trước khi đi tôi còn tranh thủ nhìn con bé, nó ngại hay sao ý mà cứ chống 1 tay che mặt.

Tôi mặc kệ nó đi lấy xe, hướng về chỗ con SH trắng đang hạ lạc. Màu trắng nhìn cũng được đấy chứ, trai gái đi đều hợp, tôi rất hài lòng về chiếc xe của mình. Lại nói về gia cảnh, tôi là thằng con trai duy nhất nên bố mẹ rất chiều tôi, đúng nghĩ quý tử luôn.

Dắt con…Asama trắng đang chống cạnh con SH ra, tôi gật gù vì chống cạnh xe xịn mà xe tôi nào có phai màu, xe chị tôi thải cho, dù đã vài năm nhưng vẫn mới.