Chương 67

Như ý thức được tôi đã mặc xong, dù tôi chưa cho phép anh quay đầu lại nhưng anh đã tự ý làm theo sự nôn nóng của bản thân mất rồi...

Trong gương, tôi thấy ánh mắt anh từ kinh ngạc rồi chuyển sang thất thần, tôi xấu hổ mà giật mình hét lên.

"A!"

Tôi lập tức đưa tay che phủ nơi bí ẩn bị bại lộ, đôi lông mày nhíu lại, thoạt nhìn trông giống một con thỏ nhút nhát.

Anh không hề bỏ lỡ cơ hội ăn tôi, ngay lập tức anh đẩy tôi xuống giường, cả người phủ lên người tôi, đôi mắt thèm khát nhìn thẳng vào đôi mắt đang mở to của tôi, miệng phát ra những lời nóng bỏng.

"Vợ... Tại sao em lại đẹp như thế? "

Lời khen của anh khiến tim tôi đập như muốn sổ ra khỏi l*иg ngực, tôi chưa biết phải đáp lời anh thế nào thì khuôn miệng anh đã phủ lên đôi môi của tôi cắи ʍút̼.

Anh như không kiềm chế được du͙© vọиɠ trong người, đầu lưỡi rất nhanh chóng cậy miệng tôi xông vào, nước bọt giao hòa, hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau như lâu ngày mới gặp. Tôi bị đôi môi của anh nhấn chìm, bàn tay không kìm được mà vòng lên cổ anh cuốn chặt.

Càng lúc, càng lúc, sự kiềm chế trong tôi càng kém, tôi bắt đầu bị người đàn ông này cuốn đi lý trí mất rồi...

Dĩ nhiên, bàn tay anh không hề yên vị tại một chỗ, một tay anh đưa lên bao bọc lấy một bên đỉnh đồi đẫy đà mà xoa nắn, một bên trườn xuống vị trí đằng sau eo tôi, phủ lên bờ mông căng đầy.

Tôi khẽ nhìn lên môi anh, thấy nó sưng lên vì bị tôi cắn, trong lòng tôi có chút vui mừng như đạt được một thành tựu lớn. Cơ bản, tính chiếm hữu của tôi cũng hơi cao...

Anh ngẩng đầu lên, cánh tay rắn chắc chống lên ga giường, đôi mắt mờ đυ.c nhìn vào mắt tôi, bấy giờ trong mắt anh có tồn tại một ngọn lửa nóng bỏng, nó như thiêu rụi thể xác và trái tim của tôi.

Tôi có chút hối hận vì lúc nãy đã cuồng nhiệt với anh như thế, đôi mắt anh như tia laser chiếu xuống toàn bộ người tôi, tựa như mọi ngóc ngách đều được anh thu vào tầm mắt.

Tôi hơi ngại ngùng mà quay sang bên khác. Tôi không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết người mình càng lúc càng trở nên nóng hơn bởi ánh nhìn của anh...

"Đẹp, đẹp lắm vợ... Tuyệt phẩm... "

Lời anh khen tựa như ban cho tôi một đôi cánh để bay lên thiên đàng. Tôi quay mặt lại, đưa đôi mắt trong vắt nhìn anh.

Cảm giác như, anh đang rất mong chờ, đang rất thèm thuồng...

"Vợ à, anh nhớ em chết mất, hai ngày mới được "ăn" em, em muốn anh sống sao? Anh không nhịn được nữa rồi. "

"Anh.. anh... biếи ŧɦái... "

"Biếи ŧɦái cũng được, chỉ riêng với một mình em thôi, em đẹp như này thằng nào không thèm thì thằng đấy không phải là đàn ông. Sau này, khi em ra đường anh sẽ luôn bắt em mặc những trang phục kín mít, không cho em hở ra một chút da thịt nào. Cơ thể này chỉ để cho một mình anh ngắm. "

Tôi ngại ngùng, bàn tay đưa lên áp vào má, cái miệng nhỏ giọng như chỉ một mình tôi nghe thấy.

"Em... là của anh mà... "

Dù âm thanh rất nhỏ, nhưng hình như anh cũng nghe thấy. Anh bật cười, đôi môi trái tim này luôn khiến tôi say mê. Bình thường anh rất ít khi cười, chỉ ở với tôi anh mới để lộ ra hàm răng trắng sáng như vậy.

Gương mặt anh tiến sát lại gần tôi, anh đặt từng nụ hôn nhỏ vụn lên cổ tôi, vật đàn ông kia chạm vào đùi tôi khiến tôi hơi giật mình...

"Ưʍ... chỗ đó... em buồn quá... "

Hình như chỗ nào trên cơ thể tôi cũng đều trở nên mẫn cảm trước nụ hôn của anh, mà... anh cũng rất quen thuộc với cơ thể của tôi. Anh hôn rất dịu dàng và nhẹ nhàng, tựa như từng tấc da tấc thịt anh đều rất trân trọng.

Đôi tay anh trườn lên bao phủ lấy cặp tuyết lê đầy đặn, ngón tay ma thuật đảo quanh nụ hoa mẫn cảm rồi chọc ghẹo.

Xoẹt!

Anh xé toang chiếc áo nhỏ trước ngực khiến tôi kinh ngạc.