Chương 93 -> 94

Tôi mở to hai mắt nhìn anh, khẽ kéo kéo vạt áo anh.

"Chồng ơi... đừng mà... em đau lắm... "

"Anh sẽ cố gắng làm nhẹ, anh không thể chịu nổi nữa rồi. "

Trời ơi! Tôi ngốc quá, tôi nghĩ rằng sau khi làm "việc đó" tốt thì anh sẽ tha cho tôi, không thể ngờ rằng bản thân mình đã kí©h thí©ɧ con quái vật trong anh. Giờ đây, làm sao anh tha cho tôi được chứ....

"Em... em thực sự mệt... "

"Vừa nãy, ai muốn trêu chọc anh? "

Thì ra... anh đã sớm bắt được cái ý nghĩ trong đầu tôi...

Tôi im bặt, anh đặt tôi ngồi trên ghế, chỉnh tư thế cho tôi cảm thấy thoải mái nhất, sau đó anh giúp tôi cởϊ áσ phông và quần jean, từng lớp quần áo rơi xuống sàn, dần dần cả cơ thể mềm mại trắng trẻo của tôi được bày ra trước mắt anh, tôi vô thức cắn môi. Nếu không tránh được việc này. Vậy thì...

"Anh... làm nhẹ thôi nhé. "

"Nhất định! "

Anh nhìn tôi bằng ánh mắt kiên định, sau đó, gương mặt anh tiến tới vùng nhấp nhô nhất, đôi môi phủ lên nụ hoa đào mẫn cảm.

"Ưʍ... "

Đôi tay kia của anh thuần thục bao phủ lấy một bên đỉnh đồi đẫy đà mà chọc ghẹo.

"A... ưʍ.... "

Tôi bấu chặt lấy vai anh, ngón tay khảm sâu vào lớp da thịt rắn chắc của anh.

Anh vẫn hôn nó như lần đầu tiên, chỉ là, tôi cảm thấy dạo này du͙© vọиɠ anh có vẻ dâng trào mãnh liệt hơn, anh làm mạnh mẽ hơn.

Khi tôi đạt kɧoáı ©ảʍ cực hạn, chìm vào trong một giấc mộng đẹp, anh mới bắt đầu từ từ di truyển lưỡi xuống bụng tôi, đảo quanh rốn. Tới đây, anh đột nhiên đứng dậy, sau đó quỳ xuống trước chân tôi...

Anh khiến tôi có cảm giác như tôi đang trở thành một tiên nữ chuẩn bị tế đàn...

Tôi biết anh định làm gì rồi, nhưng mà dù sao tôi vẫn không quen với nó nên có chút phản kháng.

"Ngoan, để anh làm em cảm thấy dễ chịu. "

Ngay khi anh nói câu đó, tôi vừa cảm thấy hạnh phúc, vừa cảm thấy lâng lâng. Cứ như là anh vừa cho tôi bay lên thiên đàng vậy.

Anh cúi xuống, dang chân tôi ra thành hình chữ M rồi đặt gọn trên ghế. Tim tôi nảy lên từng đợt...

Từ trên cao nhìn xuống, gương mặt đẹp trai, sống mũi cao thon, đôi lông mi dày dài.... Thực sự không còn một bức tranh nào trên đời có thể miêu tả lại cảnh đẹp này.

Dần dần, một luồng điện xượt qua cơ thể tôi, cả cơ thể tôi run lên bần bật, bị kɧoáı ©ảʍ chính thức nhấn chìm, tôi hét lên.

"A! Dừng lại, dừng lại... "

Anh không hề dừng lại, tôi đưa tay mình lên ôm lấy cái đầu đang quay mòng mòng của mình.

"Đừng... đừng... A.... "

Sau đó, pháo hoa như nổ "Đoàng" một tiếng trong đầu tôi.

Cả cơ thể tôi đổ xuống ghế, nằm dài như một cái xác không hồn mà thở hổn hển...

Anh đứng dậy, một chân quỳ trên ghế da cao cấp, một chân thả xuống dưới đất. Anh nhìn tôi mỉm cười, giống như là... vừa trả thù tôi thành công.

Anh cầm hai đôi chân của tôi vắt qua vai anh.

Tư thế này... chúng tôi chưa từng thử...

Tôi nuốt nước bọt đưa đôi mắt khẩn cầu nhìn anh. Còn anh thì mỉm cười rất dịu dàng.

"Vợ ngoan, anh nhất định sẽ làm thật chậm. "

Câu nói của anh khiến tôi cảm thấy an toàn bao nhiêu, đương nhiên, tôi tin anh...

"Thả lỏng nhé... "

Tôi cố hết sức thả lỏng cả cơ thể, sau đó vật nóng xâm nhập vào thật sâu....

"A!"

Nó đau hệt như lần đầu tiên vậy, lần nào mới vào cũng sẽ đau, đôi lông mày tôi nhíu chặt lại, nắm lấy cánh tay của anh cấu vào.

Anh nhanh chóng di chuyển nó ở bên trong, thật nhẹ nhàng và chậm rãi, dần dần, tôi không cảm thấy đau nữa, kɧoáı ©ảʍ như muốn nhấn chìm tôi...

Sự da chạm da thịt khiến cho âm thanh vừa khiêu gợi vừa nóng bỏng vang lên từng đợt....

Nhờ sự nhường nhịn của anh, tôi bắt đầu lạc vào trong khu vườn của thiên đàng, cất ra những âm thanh du dương.

"Ưʍ...ư.... "

Anh tiến tới, phủ đôi môi lên môi tôi hôn, đầu lưỡi tiếp xúc quấn quít lấy nhau, nó càng khiến đầu tôi tê dại hơn bao giờ hết.

Anh hôn tôi tới khi cánh môi tôi sưng lên, cả hai không thở nổi nữa mới buông ra, sau đó, anh phả hơi thở nóng bỏng vào tai tôi.

"Em có thích không? "

"Thích... ưʍ... "

Tôi không còn giữ lý trí được nữa, giờ này anh nói gì thì tôi sẽ trả lời thật lòng.

"Nói xem, em yêu ai nhất? "

"Yêu chồng! "

Anh thỏa mãn với câu trả lời của tôi, anh đứng thẳng dậy, tiếp tục ra vào, có điều lần này anh vận động mạnh một chút, nhưng không sao nó không đáng kể, tôi có thể thích nghi được mà không thấy đau.

Anh ôm lấy một chân của tôi rồi hôn lên nó, phía dưỡi anh vẫn luận động một cách thuần thục.

Dần dần, kɧoáı ©ảʍ của tôi tan thành những bọt biển, bu bám lấy bộ não tôi khiến tôi chìm vào những cơn mộng mị...