Chương 45: Trở về và tin tức của Aryan (2)

“Về đến nhà rồi.”

Nguyễn Ánh Linh ném túi xách hàng hiệu lên bàn, thở dài ngã người ra sofa. Tuy mệt mỏi vì trải qua mười mấy giờ trên máy bay, nhưng có vẻ như tinh thần của cô nàng vẫn còn tốt lắm. Vũ, Cường và Sơn theo sau, 3 người đàn ông trông có vẻ khá là sung sức, có lẽ vì Vũ mới vừa làm một trận 4some với 3 mẹ con Nhung xong, còn Sơn và Cường thì cũng vừa mới vui vẻ với Linh trên máy bay một trận.

Linh nhìn 3 người đàn ông trước mặt, trong lòng ngổn ngang vô số cảm xúc. Từ sau khi lựa chọn thuần phục màn đêm, trở thành bề tôi của 1 trong những gia tộc tội đồ nơi địa ngục, suy nghĩ của Linh đã thoáng hơn rất nhiều, thậm chí là còn cởi mở hơn lúc xưa. Phần vì đã trả được thù, phần vì được thứ tìиɧ ɖu͙© vô biên mà loài quỷ mang lại, khiến cô sớm đã không còn tư duy dưới góc độ con người.

“Kể anh nghe xem, là ai chọc em nào?”

Vũ đưa cốc nước cho Linh, hỏi han với vẻ mặt cứng nhắc trong lúc Sơn và Cường đi tắm tẩy trần. Hóa ra câu chuyện bắt đầu từ rất nhiều năm về trước, khi mà Linh vừa sang Mỹ định cư với gia đình, lúc ấy cô 13 tuổi. Ở cái độ tuổi mà biết bao bé gái còn thơ ngây cắp sách đến trường, thì Linh lại vướng vài một cái địa ngục không có hồi kết.

Mẹ cô tái hôn với một người đàn ông Việt Nam sau khi cha cô mất rồi mang cô sang Mỹ, ở đấy Linh gặp dượng và con riêng của ông ta. Gia đình 4 người ở xứ cờ hoa, đúng ra sẽ phải rất tự do hạnh phúc, nhưng không. Dượng của cô là một kẻ khốn nạn cυồиɠ ɖâʍ, đem lòng xấu xa muốn hϊếp Linh. Thời gian đầu cô không dám nói cho mẹ nghe, nên vẫn âm thầm chịu đựng, nhưng sau 1 năm, Linh đã bỏ nhà ra đi cùng với 20$ trong túi vì không thể chịu đựng được nữa.

Đúng ra sẽ chẳng có gì nếu Linh báo cảnh sát, bất quá, con trai riêng của người dượng xấu xa kia lại là một tên giang hồ khét tiếng, chơi thân với vô số kẻ ác ôn, thậm chí là những cảnh sát biến chất. Nguyễn Ánh Linh sợ hãi cuộc sống địa ngục đó nên cô đã bỏ đi, để lại người mẹ đáng thương của mình một thân chống chọi.

Linh lang bạt khắp nơi, nương tựa vào những tổ chức tình thương, tự học xong cấp 3, vừa làm nails vừa tiếp tục lên đại học để hoàn thiện giấc mơ trở thành một pro trainer của mình. Sau khi tốt nghiệp, Linh trở lại khu phố cũ thì phát hiện ra mẹ mình đã mất được vài tháng vì bệnh giang mai.

Lần theo từng dấu vết, Linh biết được hóa ra sau khi cô đi, mẹ mình đã bị dượng và đứa anh trai trên danh nghĩa kia biến thành một món đồ chơi tìиɧ ɖu͙©. Chúng ép bà dùng ma túy, đánh đập, cưỡиɠ ɧϊếp, thậm chí là biến bà thành một món hàng cao cấp để đám giang hồ quanh phố xả tϊиɧ ŧяùиɠ bất cứ lúc nào.

Càng xem những video mẹ mình bị hϊếp, bị đánh đập, hành hạ, bị ép dùng ma túy cho đến khi tâm trí bị hủy hoại còn sót lại trong ngôi nhà cũ giờ đã bị bỏ hoang, Linh khóc hết nước mắt. Cô không thể tìm ra 2 cha con kia hiện đang ở đâu, cũng chẳng biết phải kiện cáo như thế nào vì bang cô sống không có luật tử hình, cùng lắm là ngồi tù, nên đành phải ôm mối hận thấu trời xanh quay về Việt Nam sinh sống.

Mọi việc ngỡ như sẽ quên vào dĩ vãng, cho tới khi cô gặp được nhóm của Vũ.

Nếu nói 2 cha con nhà kia là bè lũ ác ôn, xấu xa cặn bã, thì Nguyễn Ánh Linh quyết sẽ trở thành một con quỷ thực sự, để cho chúng phải hối hận vì sinh ra trên cõi đời này.

Với sự giúp đỡ của Cường và Sơn, Linh sau khi quay về Mỹ rất nhanh đã tìm ra 2 cha con nhà kia, hiện là thành viên cao cấp của 1 băng xã hội đen tại Los Angeles. Tất nhiên vì cả 3 đã là quỷ tướng, với quyền năng vượt xa người thường, họ hoàn toàn đủ khả năng cày nát cái tổ chức nhỏ xíu đó và thành công bắt giữ 2 cha con nhà kia.

Linh đã tra tấn chúng đủ 3 ngày 3 đêm, bằng rất nhiều hình thức đáng ghê tởm.

Có vẻ như cô nàng đã hoàn toàn chủ động trở thành một con quỷ, để có thể xóa đi phần người yếu ớt trước kia của mình.

“Thế còn chuyện hiệp hội săn quỷ?”

“Cái đấy thì để tao?”

Sơn và Cường tồng ngồng đi từ trên lầu xuống chỉ với một cái quần đùi, vừa đi vừa lau khô tóc, trưng bày ra 2 tấm thân cuồn cuộn cơ bắp khiến cho Linh sớm đã đầy một bụng tϊиɧ ŧяùиɠ bên dưới cũng phải hít sâu vài hơi trước cảnh tượng mãn nhãn như vậy. 3 người bọn họ lúc ở bên Mỹ sớm đã quen thân với nhau, cả 3 làʍ t̠ìиɦ điên cuồng mọi lúc mọi nơi, phần vì đó là bản năng của quỷ dâʍ ɖu͙©, phần vì Linh sau khi lựa chọn trở thành một quỷ tướng dâʍ ɖu͙© đã sở hữu một cái l*и cực phẩm siêu ngon lành, khiến cho 2 con đực thiếu thốn hơi đàn bà kia phải thèm khát đỏi hỏi không thôi.

“Vậy em đi tắm đây, lát anh Vũ lên với em nhé.”

Linh ngúng nguẩy cặp mông căng tròn, vừa lên lầu vừa nháy mắt với ân nhân trực tiếp của mình. Cô nàng bày ra bộ gió quyến rũ chẳng thua gì những succubus cao cấp nhất, đã thế khí chất lại vừa dâʍ đãиɠ vừa mạnh mẽ cao sang, khiến cho ai cũng phải tim đập rộn ràng.

Thế là Sơn thuật lại một lượt.

Số là sau khi đánh nhau với cả 1 tổ chức xã hội đen, 3 người đã giáp mặt với một trong những kẻ thù mạnh mẽ nhất, The Church, tổ chức diệt quỷ do các đời hiệp sĩ và giáo đình phương tây lập ra.

Có một điều cần phải làm rõ là, Aryan trước kia trong thân xác của Triệu Bảo Sơn, cùng với 2 tên ác quỷ là Ma Thần và Báo Đen phục kích nhóm truy quân của tổ chức này bằng ma pháp thượng đẳng đến từ địa ngục nên mới thành công, chứ trực diện đánh nhau thì gần như kết cục chỉ có thể bị hủy diệt. Một ví dụ khác như việc Vũ cũng tiêu diệt Ma Thần và Báo Đen bằng cách gọi ra Behemoth chứ đâu có dám đánh tay đôi.

Nên có thể hiểu là, The Church cực kỳ mạnh, mỗi một hiệp sỹ và phù thủy đến từ tổ chức này đều vượt xa con người. Hiển nhiên với trình độ hiện tại, nhóm Sơn chẳng hề có tuổi để đối kháng với họ, nên mới phải trốn chui trốn lủi dưới hệ thống cống ngầm suốt mấy ngày liền.

“Tao tưởng chúng ở Châu Âu?”

“Bọn nó theo dấu vết của Aryan đến Mỹ.”

Vũ trừng mắt, toàn thân tỏa ra sát khí và một lượng ma lực kinh hồn khiến Sơn và Cường giật thót.

“Mày… từ khi nào… mày đã mạnh như vậy?”

Cường không hiểu gì nên chỉ cảm thấy áp lực, nhưng Sơn thì lắp bắp vì gã biết rõ lắm. Trần Vân Vũ sớm đã có thể bước vào cảnh giới quỷ tướng cấp 5 nhưng lại chần chừ, không phải vì gã đợi mọi người cùng tiến bộ với mình hay gì, mà trong thời gian Sơn và Cường hộ tống Linh đi Mỹ, Vũ đã tự mình tìm tòi một số bí thuật của các phù thủy phương tây.

Nếu nói quỷ khí của Vũ là thân cây, thì ma lực mà gã vừa tu luyện ra chính là cành lá xung quanh.

Phương pháp chiến đấu dựa trên trí tưởng tượng của loài quỷ rất mạnh, nhưng không phù hợp với thể xác con người. Nó sẽ luôn bị giới hạn bởi huyết thống thấp kém và trí tuệ hạn hẹp của chủng tộc đang thống trị trên hành tinh xanh này, chỉ có nhưng hoàng tộc sinh ra ở địa ngục, sở hữu tuổi thọ vô tận và kiến thức bao la của vô vàn thế giới mới có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của loài quỷ mà thôi.

Thế là Vũ mới nghĩ ra cách kết hợp, nhưng không theo Dung học tập võ thuật để lấy nội công là nguồn năng lượng thứ 2, Vũ bằng vào trí tưởng tượng vô song do được vũ trụ chúc phúc của mình đã tự tạo ra một cái đồng hồ đeo tay.

Cái đồng hồ này có khả năng giúp gã du hành qua vô số thế giới trong vũ trụ này.

“Hóa ra… đó là lý do lúc đó mày hỏi lão đại về những nền văn minh xung quanh đây sao?”

Sơn thở không ra hơi, gã còn chẳng dám tin vào chuyện này, rốt cuộc thì trí tưởng tượng của Vũ mạnh tới mức nào? Tự tạo ra một món thần khí giúp người ta xuyên qua không gian? Điều này có thể sao? Rốt cuộc thì vũ trụ đã ban cho thằng này cái gì vậy?

“Hiện tại chỉ có thể đi dạo xung quanh đây khoảng vài năm ánh sáng, và lùi về quá khứ một chút. Tương lai thì tao chưa thử, xem ra phải sớm đạt đến cấp 5 thôi.”

Vũ hờ hững đáp, nhưng lại khiến cho Sơn hết biết nói gì. Hóa ra Vũ đã dùng đồng hồ quay lại vài trăm năm trước, ở Châu Âu thế kỷ 14 để học ma pháp từ những phù thủy cổ lão xa xưa.

“Học mất bao lâu?”

“6 năm, nhưng khi quay về đây thì chỉ trôi qua có vài phút nên mấy bà chẳng ai để ý cả.”

“Vậy giờ ma lực của mày là cấp mấy?”

“Khoảng cấp 10.”

“Đm vô lý vãi l*и, học có 6 năm làm sao tới cỡ đó?”

“Tao tìm ra Chén Thánh, dùng nó đựng nước uống vài lần là lên cấp vù vù. Tiếc là không thể lấy về cho tụi bây dùng chung.”

Vũ khoát tay, tiếp tục hỏi về Aryan.

“Rồi sao, thằng chó kia đâu rồi?”

“Thánh nữ Michelle đã được đón về Vatican, có vẻ như Aryan vẫn đang trốn trong bụng của nàng ta. Chỉ sợ lúc gã được sinh ra lần nữa thì chúng ta hết đường trốn. Nên nhớ thằng chó đó được sinh ra từ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mày, đồng nghĩa với việc nó là con mày. Nhưng dưới địa ngục, việc con gϊếŧ cha để chiếm đoạt sức mạnh và quyền lực không thiếu đâu. Tao chỉ hi vọng nó chui ra xong biến về dưới kia để mấy quỷ vương trị nó cho rồi, chúng ta sợ là không có cửa mất.”

“Cái đó thì chưa chắc đâu…” – Vũ giở một điệu cười nhạt nhẽo.

Thế là cuộc họp nhỏ giữa 3 tên đực kết thúc ở đó, Cường về nhà thăm cha mẹ già, Sơn thì đến công ty lo chút giấy tờ, còn Vũ thì lên lầu tiếp chuyện với Linh, cô quỷ nhỏ dâʍ đãиɠ hiện đang vô cùng thuần phục này.